Ngô Vọng đi tới trước mặt quái ngư, ngón tay nhấc cằm nó lên, áp mặt tới vừa đủ gần rồi nhe răng cười nói: "Tao và Thần hoàn toàn không có dính dáng gì, cũng không hề quen biết, nhưng Thần lại không có chút đạo lý nào tới tìm tao, này cũng đủ chứng minh bản chất hỗn loạn của thế giới này."

"Vì thuận theo bản chất này, tao sẽ không vì Thần mạnh mẽ mà bó tay chịu trói, tao muốn làm một chút chuyện làm tao vui vẻ, những chuyện thực chấn động!"

"Tao không biết hắn dựa vào cái gì để xác định vị trí của tao, nhưng khi khắp nơi trong thành phố này đều là tao thì Thần còn có thể tới tìm tao sao?"

"Sau khi thành phố này hoàn toàn hỗn loạn, nhóm thợ săn sẽ chen chúc tới đây, đến khi đó bọn mày cũng trở thành mục tiêu của chúng, khi đó nơi này sẽ biến thành chiến trường hỗn loạn, mà tao thì có thể thong dong quan sát, thưởng thức trò chơi thịnh soạn này."

"Mày nói coi, khi tất cả lũ chúng mày đều chết trong thành phố này, Cổ Thần gì đó của mày liệu có đau lòng không?"

Người cá lắc đầu, hất tay Ngô Vọng đi, châm chọc nhìn Ngô Vọng nói: "Sức mạnh của Cổ Thần vô cùng vô tận, chỉ bằng mày mà cũng muốn cắt đứt sự truy lùng của Cổ Thần sao, đúng là người si nói mộng."

Ngô Vọng lắc đầu nói: "Tao thích chơi trò chơi, thích những thứ tốt, thích chơi game với những người có năng lực tốt và có thứ tốt!"

"Loại trò chơi này tao đã chơi rất nhiều năm rồi, vẫn luôn chiến thắng, vì thế trong tay tao có rất nhiều đồ tốt... bọn mày không tưởng tượng được tốt cỡ nào đâu."

Ngô Vọng đưa tay, một con quái trùng dài hơn một thước bò tới trên tay hắn.

Màu sắc của con quái trùng này rất giống với màu da của nhân loại, hai bên cơ thể mọc ra hai hàng chân to, liếc mắt nhìn qua trông giống như loài rết Scutigera Coleoptrata khổng lồ.

Ngô Vọng thân thiết sờ sờ con trùng này nói: "Con trùng này là sinh vật dị chủng mà tao ngẫu nhiên phát hiện, sau khi trải qua linh hồn tao đào tạo, nó đã có được hơi thở giống như tao, mà thú con nó sinh ra cũng có được hơi thở giống như tao..."

"Tao phải trả ra cái giá rất lớn để bồi dưỡng được con trùng này trưởng thành, hiện giờ tao muốn để nó ấp trứng trong cơ thể mày, dùng máu thịt của đám quái vật nơi này, nhanh chóng sinh sôi nảy nở.

"Ấu trùng dùng máu thịt của bọn mày sẽ nhanh chóng trưởng thành, chui vào trong cơ thể nhân loại hoặc quái vật, điều khiển chúng tuân theo bản năng tà ác ở trong lòng, đến khi đó trong thành phố này sẽ có vô số người hoặc quái vật có hơi thở giống như ta nháo loạn..."

Theo lời tự thuật của Ngô Vọng, tên người cá này bắt đầu hoảng sợ, hắn không muốn mình biến thành ổ dựng dục cho loại quái trùng này.

Thế nhưng Ngô Vọng đã nắm cằm hắn, để miệng hắn không thể nào khép kín, tiếp đó sinh vật xấu xí này đã chui vào trong người người cá.

"Chậm rãi hưởng thụ đi, mày còn có thể sống ba ngày...."

Nói xong Ngô Vọng vừa cười điên cuồng vừa dùng bước nhảy kỳ quái rời khỏi tòa nhà này.

Nơi này đã được hắn dùng vật thu nhận bố trí kết giới, trong vòng ba ngày không có người nào có thể phát hiện nơi này.

Có điều mặc dù đang cười rất điên cuồng nhưng Ngô Vọng vẫn có chút đau lòng.

Con trùng đó hắn đã bồi dưỡng mấy năm, có thể ký sinh trong cơ thể người siêu năng cấp Tai Hại hoặc quái vật, điều khiển hành động của bọn họ.

Để quái trùng này tiến hành sinh sản, tuy có thể giống như lời hắn nói, tạo ra một lượng lớn người có hơi thở giống như hắn để nháo loạn nhưng sau đó đám quái trùng kia cũng thoát khỏi sự khống chế của hắn, mà thú con sinh ra thì hắn cũng không có cách nào khống chế.

Vì thế sau khi thả quái trùng ra ngoài thì thứ duy nhất thu được chính là tạo ra hỗn loạn.

Nhưng nếu lần sắp xếp này có thể giúp hắn thoát khỏi sự truy lùng của thành phố nước Oye thì chút hi sinh đó rất đáng giá.

Sau khi đi xuống lầu, Ngô Vọng ngừng cười, khôi phục thành dáng vẻ người bình thường, sờ cằm một phát thì ánh mắt sáng rực lên lẩm bẩm: "Chỉ có đám côn trùng kia thì có lẽ vẫn chưa đủ, nếu muốn hất bàn thì phải làm ra chút động tĩnh lớn mới được..."

...

Sắc trời dần dần tối đi, hơn một ngàn nhân viên hỗ trợ và đoàn xe quân đội lái xe vào thành phố Hóa Sơn, phong tỏa toàn bộ lối ra vào, không cho phép bất cứ ai ra vào.

Toàn bộ thành phố Hóa Sơn tiến vào trạng thái quản chế quân sự, tất cả điện thoại và mạng inteet bị cắt đứt.

Từng chiếc xe bọc thép di chuyển trong thành phố, dùng loa lớn phát tin trấn an người dân trong thành phố.

Trước khi sự việc được giải quyết hoàn toàn, phong tỏa tin tức ở thành phố Hóa Sơn sẽ không kết thúc.

Tâm tình bất an lan truyền trong lòng người dân, thế nhưng bọn họ chỉ có thể trốn trong nhà, đồng thời tin tưởng quân đội liên bang có thể bảo vệ bọn họ thoát khỏi đám côn đồ kia.

Tin tức mà người dân nhận được chính là có một đám côn đồ nguy hiểm có vũ khí tiến vào trong thành phố, nhưng nếu thật sự chỉ là đám côn đồ tiến vào thành phố thì nhóm thợ săn địa phương chỉ sợ đã vui tới phát điên rồi.

Tình huống của thành phố hiện giờ có thể coi là tạm thời khống chế, nhưng theo tình huống chuyển biến xấu thì có trời mới biết rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì.

Sau khi tiến vào thành phố, Ôn Văn vừa mới hội hợp với Hiệp Hội Thợ Săn địa phương, còn chưa hiểu được tình huống đã nhận được tin tức thông báo tất cả siêu thợ săn đã tới thành phố Hóa Sơn lập tức tới một tòa nhà ở trung tâm thành phố Hóa Sơn tập hợp.

Nửa tiếng sau, Ôn Văn đi tới tầng cao nhất của tòa nhà, nhìn đống xương cốt dưới chân tháp mà im lặng không nói gì.

Hiện giờ tính cả Ôn Văn thì tổng cộng có tám siêu thợ săn ở đây, mỗi người đều là thợ săn tinh anh có thể một mình đảm đương một phía.

Một thợ săn có tay phải thô to gấp mấy lần tay trái đi tới trước đống xương cốt, cẩn thận kiểm tra số xương kia, nói: "Phần dư thừa còn lại này là bộ phận trên người sinh vật siêu năng, xem số lượng thì nơi này có ít nhất là là mấy chục sinh vật siêu năng..."

Hắn là một thợ săn có thực lực Đồng Hóa trung tự, biệt hiệu là 'Thú Dữ'. am hiểu đối phó quái vật hệ dã thú, nghe nói bên trong tay phải của hắn ẩn giấu sức mạnh cấm kỵ.

Ôn Văn liếc mắt nhìn sang bên kia, nơi đó có một nữ thợ săn rất xinh đẹp rất cá tính, cô ta mặc một bộ quần áo bó sát giống như lớp vỏ cứng của côn trùng màu xanh lá cây phản chiếu ánh sáng nhàn nhạt, bên ngoài phủ một chiếc áo choàng có lằn vân hình cánh bướm.

Tóc, lông mày, môi của cô ta đều có màu xanh lá cây, tổng thể trông rất tươi mát, khỏe mạnh.

Nhưng một người phụ nữ duyên dáng như thế lúc này lại không chút tao nhã quỳ rạp dưới đất, dùng ngón tay màu xanh lá cây quẹt một ít chất nhờn trên mặt đất, đưa tới bên mũi ngửi một chút.

Sau đó nói với mọi người: "Là trùng, nơi này từng có một lượng lớn côn trùng bò qua, hẳn là họ nhà rết, là sinh vật có rất nhiều chân."

Tiếp đó cô ta liếm dịch trên ngón tay một chút, tỉ mì phân tích mùi vị của nó rồi nói: "Đám côn trùng này hẳn là có thực lực cấp Tai Họa, thực lực này thì không có vấn đề, vấn đề chính là số lượng... xem dấu vết lưu lại thì nơi này ít nhất phải có tới mấy trăm con!"

Người phụ nữ này là một siêu thợ săn thực lực trung tự, danh hiệu là 'Khủng Điệp', có vẻ rất rành về sinh vật siêu năng có liên quan với côn trùng.

Trong số tám siêu thợ săn ở nơi này, chỉ có Khủng Điệp, Thú Dữ và Ngụy Thám Ôn Văn là ba siêu thợ săn có thực lực trung tự.

0.06973 sec| 2405.914 kb